Hãy yêu con, xin đừng bỏ con mẹ ơi

Trong cuộc sống không có một đứa trẻ nào muốn cha mẹ bỏ rơi mình và ngược lại cũng như thế cha mẹ cũng không muốn con cái lại bỏ rơi cha mẹ. Nhưng vì một số hoàn cảnh do sự khách quan cha mẹ phải rời xa con nhưng cha mẹ nào đâu muốn, vì số kiếp cha mẹ quá ngắn mà đã lìa xa con, để lại cho con một cuộc đời bất hạnh khi mới sinh ra. Còn một số trường hợp do chủ quan con người muốn tạo ra hoàn cảnh, có một số cha mẹ lại bỏ con bơ vơ do cha mẹ không hợp nhau mà lại đi tìm hạnh phúc mới, chưa kể những phụ nữ phá thai do mang thai ngoài ý muốn. Cuộc đời, sống không trọn vẹn chữ tình làm sao có thể mong con trả lại chữ hiếu. Còn một số người mẹ sinh con ra lại bỏ con bên đường để cho con phải chết. Tại sao lại có người nhẫn tâm như thế? Nhưng có biết bao nhiêu cặp vợ chồng đang bị hiếm muộn, đang muốn có con từng ngày? Tại sao những người mẹ ấy không ráng nuôi vài ngày cho con khỏe rồi đem cho những người họ không có con?

Thương con

Thương con

Đây là một số câu hỏi mà mọi người có thể trả lời được nhưng có một số bà mẹ còn non dạ, suy nghĩ còn nông cạn chưa làm được. Như các bạn cũng đã nghe bài hát: “Xin đừng bỏ con mẹ ơi” do nhạc sĩ Vũ Quốc Việt sáng tác, bài hát thật cảm động. Hiện nay bản thân tôi có được 2 đứa con, bé lớn 5 tuổi và bé nhỏ 3 tuổi, tuy tôi đã lo cho con trong cuộc sống no đủ nhưng khi tôi nghe bài hát này trong lòng tôi rất đau và rất xúc động. Nhưng khi nghe xong tôi hứa với lòng của mình sẽ luôn cố gắng làm việc để lo cho con có một cuộc sống hạnh phúc như bao đứa trẻ khác. Tôi chỉ cầu mong bản thân mình được bình an để sống với con đến khi con khôn lớn. Vì vậy những bà mẹ trẻ nào có ý định bỏ con, hay dự định sẽ rời xa con, xin các bạn hãy nghe bài hát: “Xin đừng bỏ con mẹ ơi” một lần. Nếu như nghe xong các bạn vẫn muốn bỏ con của bạn thì bạn có thể làm như thế.

Một lần trong đời tôi phải chứng kiến hoàn cảnh không may mắn của một em nhỏ tên là Minh. Minh lớn lên trong hoàn cảnh không có cha, mẹ của Minh đi làm để Minh lại cho bà ngoại nuôi dưỡng, và người cậu lúc còn 6 tháng tuổi, bà ngoại của Minh thuộc diện gia đình nghèo, hai bà cháu sống một cuộc sống cơ cực, tài sản chỉ có vài trăm nghìn/tháng thu nhập từ trái dừa, nhưng khi lớn lên khoảng 6 tuổi Minh bị người cậu bạo hành tàn nhẫn, khi Minh làm sai một việc gì đó, khi đi học về thời gian còn lại ai thuê giúp công việc nhà, giữ em hay phụ bán quán vỉa hè Minh cũng làm để kiếm tiền đi học. Cuộc sống của em rất đáng thương nhưng em học giỏi. Nhưng có một điều Minh tâm sự rằng: “Em cảm thấy bị hụt hẫng khi mẹ em đi lấy chồng rồi sinh em bé. Nhưng cha dượng không cho Minh bồng em bé và bảo rằng: “Em không thích những người có nước da đen như con đâu”. Tình cảm của mẹ dành cho em rất nhợt nhạt. Minh ước gì lúc nào cũng được mẹ yêu thương và chăm sóc như em bé của em”. Một câu ước nghe tuy rất đơn giản đối với những trẻ có cuộc sống hạnh phúc. Nhưng đối với Minh cả cuộc đời của em không có được. Thật là đáng thương cho một đứa trẻ có một cuộc sống thiếu tình yêu thương của cha mẹ, thiếu về vật chất, ngoài ra còn bị bạo lực về tinh thần. Nhưng mẹ đang ở đâu? Có nhớ đứa con này không? Đây là một câu hỏi nội tâm của em, hiện nay đối với em không có câu trả lời.

Trên đây là những chia sẻ về cuộc đời của những người con bất hạnh, hy vọng những lời chia sẻ này giúp cho các bạn có một hành động đúng khi những ai có suy nghĩ phải bỏ con, vì vậy các bậc làm cha mẹ nếu đã sinh con ra thì hãy cho con có một tình thương và cuộc sống tốt như bao đứa trẻ khác. Đừng để con phải sống trong đau khổ và nhọc nhằn, tội nghiệp con lắm bạn ạ. Hãy đặt người lớn trong hoàn cảnh của con mà xử lý tình huống. Trừ khi có sự cố xảy ra ngoài ý muốn do hoàn cảnh khách quan mới để con bơ vơ với ông bà.

Đọc thêm: Điều hạnh phúc nhất khi còn có mẹ

Đánh giá bài viết này