20 – 11 đôi lời cảm nhận về thầy cô

Nước ta có hàng nghìn năm văn hiến với nhiều truyền thống quý báu. Trong đó truyền thống “tôn sư, trọng đạo” luôn được giữ gìn và phát huy.

Thầy cô

Thầy cô

Hòa chung không khí nhộn nhịp, vui tươi đón chào kỷ niệm 35 năm ngày nhà giáo việt nam 20/11 của tất cả học sinh trong cả nước. Xin thay mặt toàn thể các bạn học sinh, lời đầu tiên xin kính chúc quý thầy cô được dồi dào sức khỏe và thàng công rực rỡ trong công tác.

Mỗi học sinh chúng em được như ngày hôm nay đó là nhờ công dạy dỗ của các thầy, cô. Thầy và cô là những người được xã hội giao phó trách nhiệm lớn lao, cao quý là đào tạo thế hệ mầm non, tương lai của đất nước, trở thành những con người tri thức làm chủ đất nước sau này. Thầy cô đã trang bị cho chúng em những hành trang để chúng em có thể tự tin bước vào đời. Không có thầy cô chúng em như những người khách phương xa đi trên đất lạ, biết đi về đâu!

Chúng em luôn biết: “con thuyền không lái sẽ trôi dạc bến bờ”.

Con đường tri thức là con đường đầy chông gai và bão tố, con đường thấm đượm đầy mồ hôi và nước mắt của thầy cô, chúng em sẽ vững bước đi trên con đường vinh quang ấy. Chúng em sẽ dùng những kiến thức của thầy cô dạy để chinh phục những bầu trời tri thức bao la.

Để chúng em có một tương lai tươi sáng, để cho những học trò của mình vững bước bay vào đời, thầy cô đã chẳng ngại nắng mưa, ngày ngày lên lớp với bảng đen, phấn trắng. Những đêm đông lạnh giá bên ánh đèn khuya, trang giáo án của thầy vẫn mở, vẫn từng giờ, từng phút đem trái tim của mình cống hiến cho sự nghiệp của nước nhà. Thế mới nói nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý.

Thầy cô đã hết lòng quan tâm đến chúng em, luôn sửa chữa những thiết sót, những lỗi lầm mà chúng em mắc phải. Nhưng cũng có bạn không hiểu được sự hi sinh thầm lặng đó, các bạn đã làm nhiều điều đáng trách. Nhưng thầy cô vẫn luôn dùng trái tim yêu thương và nhân hậu để giang rộng vòng tay giáo dục và cảm hóa các bạn. Thầy cô đã đưa các bạn khỏi đêm tối của sự bồng bột nhất để quay trở về tuổi học trò hồn nhiên trong sáng.

Năm cũ đã qua năm học mới lại đến, mỗi năm chúng em lớn thêm một tuổi, lên một lớp mới. Còn mái tóc của thầy cô lại có thêm nhiều sợi bạc vì luôn tận tụy với đàn em thân yêu. Mỗi năm một chuyến đò, từng lớp học, trò lại ra đi, nhưng những kỷ niệm đẹp về tình thầy trò vẫn không phai nhạt trong mỗi chúng em. Đó là những hành trang của chúng em vững bước vào đời. Có một lần, bất chợt em nghe được một bài hát. Bài hát với giai điệu và lời ca tha thiết vừa chân tình như một câu chuyện kể.

Năm tháng vô tình trôi mãi trôi,

Mái tóc xanh bây giờ đã bạc.

Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy,

Dõi theo bước em suốt cuộc đời.

Vì chúng em, nhiều khi thầy cô đã quên đi bản thân, quên rằng mái tóc xanh của mình đã nhuộm màu sương gió. Nhân ngày nhà giáo hôm nay chúng em kính dâng lên quý thầy cô những bông hoa tươi thắm, những điểm 10 chói lọi đó là tình cảm sâu sắc của chúng em luôn nhớ về công ơn của quý thầy cô.

Để xứng đáng với sự chăm lo, dìu dắt của thầy cô. Chúng em nguyện sẽ cố gắng học tập, tu dưỡng và rèn luyện thật tốt để đạt được nhiều thành tích cao trong học tập, trở thành con ngoan, trò gỏi, người đội viên tốt, để được xứng đáng là cháu ngoan Bác Hồ.

Kính thưa quý thầy cô đây là bài viết mà em đã đứng lên phát biểu cảm nghĩ nhân ngày nhà giáo việt nam 20/11/2001, hôm nay em đã thành đạt và trưởng thành và rất vinh dự hôm nay em là đại biểu được trường mời đến tham dự kỷ niệm 35 ngày Nhà Giáo Việt Nam. Hôm nay em đến ngôi trường cũ gặp rất nhiều thầy cô năm xưa đã dạy em, em rất vui và rất hạnh phúc khi gặp lại thầy cô không biết nói gì hơn em luôn kính chúc quý thầy cô được dồi dào sức khỏe, hạnh phúc, thành công trong sự nghiệp trồng người của mình và hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao. Nếu thầy cô nào đọc được bày viết này.

Đọc thêm: Tâm sự của người làm nhà giáo

Đánh giá bài viết này