Hạnh phúc đang ở xung quanh chúng ta

Trong cuộc sống có rất nhiều thứ mà chúng ta chưa thể nào khám phá ra hết được, lúc nhỏ thì có vui buồn của lúc nhỏ, khi lớn lên thì ai cũng có những khoảnh khắc những kỷ niệm buồn, vui đáng nhớ nhưng nó là hành trang để chúng ta bắt đầu xây dựng cuộc đời.

Hạnh phúc xung quanh chúng ta

Hạnh phúc xung quanh chúng ta

Có người cảm nhận cuộc đời này sao cay đắng và bất công quá, tôi chán đời quá, tôi không muốn sống nữa, có người cảm nhận cuộc đời này sao tôi hạnh phúc phúc quá, tôi yêu cuộc đời quá. Tôi muốn sống thời gian dài hơn để tận hưởng cuộc sống này. Nhưng các bạn có hạnh phúc hay không là do tự bản thân mình cảm nhận, mình tự biết tận hưởng những gì mình đang có, mình biết có những gì là đủ, biết đề ra kế hoạch để thực hiện và mình đã thực hiện được bao nhiêu? Cho dù có thực hiện nhiều hay ít nhưng cũng có thực hiện rồi rút kinh nghiệm cho lần sau cũng gọi là hạnh phúc.

Từ lúc nhỏ tôi cảm thấy được hạnh phúc khi được ở bên vòng tay ấm áp của cha mẹ, và hai anh trai của tôi vì họ hết lòng yêu thương và nuôi dạy tôi thành người có ích cho xã hội. Tôi rất hạnh phúc khi ở bên họ. Có lẽ hai chữ hạnh phúc của tôi quá đơn giản so với các bạn. Nhưng tôi đã có nhiều hạnh phúc hơn những bạn gặp những hoàn cảnh không may mắn phải mồ côi, hay là cảnh không nơi nương tựa, phải sống chung với cậu mợ, bị những cơn đòn roi đau đớn, không được học hành đến nơi đến chốn, tối ngày chỉ biết hầu hạ họ cho vừa lòng. Có khi lên bàn ăn cơm, chén cơm chan đầy nước mắt. Một cảnh thương tâm hơn là những đòn roi cứ ngày nào cũng phải ăn. Nhưng ăn rồi thì phải tự đứng lên lau nước mắt rồi bước đi làm việc cho họ tiếp chứ không có một ai dỗ dành, không có từ an ủi.

Tuy lớn lên tuổi 20 có phần rắc rối về tình cảm là giữa người yêu và gia đình tôi phải chọn một, lúc đó tôi như đang đứng một ngã ba đường không biết phải rẽ về hướng nào đây? Tôi có người yêu nhưng gia đình không chấp nhận cho tôi lấy anh, về hoàn cảnh gia đình, công việc của anh đều tốt hết nhưng tội của anh đối với gia đình của tôi là do anh ở quá xa, cách nhà tôi 2 chuyến đi và về là 100km. Bởi vì tôi là một đứa con gái duy nhất nên gia đình của tôi không một ai chấp nhận. Tôi và anh cùng thuyết phục gia đình nhưng không ai chấp nhận cả, chúng tôi quen nhau được hai năm. Đến khi có chị đồng nghiệp làm mai cho tôi một anh làm chung nhưng chị không nói riêng với tôi nhưng chị ấy lại nói với gia đình tôi, là chỗ quen biết anh ấy cũng là đồng nghiệp với anh hai tôi, rồi thông tin cứ lan tỏa nhanh ai cũng đôn đốc là phải lấy chồng gần, không nên lấy chồng xa, lúc đó tôi thật sự không biết phải làm sao, nhưng phải can đảm chọn một trong hai người nếu không đầu của tôi nổ tung và chết mất.

Khi đối diện với người yêu và nói thẳng với anh rằng: anh có lo cho em đầy đủ, và yêu em, chăm sóc em, làm cho em hạnh phúc như người khác không? Và anh trả lời anh sẵn lòng, anh sẽ vì em làm mọi thứ. Gia đình anh muốn anh cưới em sớm để được có cháu bồng. Khi cưới nhau về rồi em phải nghỉ việc để chuyển về bên anh làm. Anh sẽ xin cho em việc làm bên xã của anh đang làm. Nhưng em không muốn nghỉ việc, em muốn làm đến một thời gian khoảng 5 năm khi nào bên anh trống chỗ em sẽ xin chuyển về. Nhưng anh không đồng ý. Anh chỉ muốn bên cạnh của em và được chăm sóc cho em, chứ một người ở đây và một người ở tận nơi kia anh không chịu nổi. Vả lại phải đi tới đi lui vậy là nghèo luôn đấy.

Bí quyết: Đằng sau cuộc sống hạnh phúc là gì

Những câu anh nói tôi phải suy nghĩ từng câu, từng chữ và đặt câu hỏi tại sao gia đình tôi lại không thích anh, không gần gủi và cảm mến anh kể từ khi anh bước vào nhà của tôi. Tôi nghĩ chắc có lẽ người lớn đã nói đúng, họ có kinh nghiệm sống và họ đã trải qua những gì tôi sẽ phải vấp ngã trong tương lai. Nên họ khuyên là không nên lấy anh. Còn những gì anh nói “có con cho ba mẹ bồng”. Nếu như tôi không sinh được con rồi cuộc sống tôi phải ra sao? Còn việc làm của tôi cũng nghỉ luôn, có phải anh quá ích kỷ rồi hay không? Qua một thời gian suy nghĩ  tôi đã thấy được những cặp vợ chồng yêu nhau say đắm khi cha mẹ ngăn cấm về hôn nhân nhưng họ đã đến với nhau không bao lâu rồi lại chia tay. Tôi đã quyết định chia tay với anh ấy với một lý do “em phải đi lấy chồng”. Anh khóc nức nở tôi phải chạy vào phòng của mình và tự suy nghĩ và khóc một mình không biết là mình làm như vậy có đúng hay không nữa? nhưng tôi rất hạnh phúc khi có anh bên cạnh trong thời gian qua. Vì có duyên mới gặp anh. Nhưng chữ nợ thì không.

Sau 20 ngày tìm hiểu tôi đã  chấp nhận lấy anh đồng nghiệp gần nhà khoảng 5km. Gia đình của tôi ai nấy cũng vui mừng nhưng tôi thì vui mừng trong sự đau khổ, nhưng cũng cố gắng vui để cho gia đình yên tâm. Từ khi làm quen cho đến 4 tháng sau là kết hôn, một khoảng thời gian quá ngắn tôi chưa đủ thời gian để tìm hiểu về anh và gia đình. Khi cưới nhau về phải sống chung với gia đình đôi lúc cũng có buồn vui nhưng tôi vẫn chấp nhận và hạnh phúc vì cuộc sống gia đình ai cũng vậy ai cũng có những nỗi buồn, ai cũng có niềm vui, quan trọng là chồng của mình có muốn xây dựng hạnh phúc với mình hay không. Tuy ban đầu anh nghe lời đóng góp của tôi anh rất bực mình, nhưng tôi phải mất rất nhiều thời gian để nói cho anh ấy hiểu rằng, phải đóng góp cho nhau mới hiểu được nhau. Dần dần qua một thời gian dài rồi anh ấy đã sửa đổi. Tôi rất hạnh phúc vì tôi đã chinh phục được anh trong một khoảng thòi gian dài 4 năm. Chỉ cần có thời gian, chỉ cần sự kiên nhẫn, chỉ cần sự cố gắng, nhưng phải noi gương thì sẽ thành công. Nếu đóng góp cho người khác mà mình không làm gương thì không ai chịu làm theo mình.

Tuy cuộc sống ban đầu có phần khó khăn giữa mẹ chồng và nàng dâu nhưng thời gian rồi cũng sẽ hóa giải, mình sống bằng cái tâm, không hại ai, không muốn hơn thua với ai, mình làm những việc mình nên làm và thời gian sẽ cuốn trôi đi những muộn phiền. Đến nay tôi đã có được hai đứa con, một trai và một gái tuy con có hơi nghịch nhưng tôi thấy chúng rất đáng yêu, vắng chúng là tôi buồn, tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi những gì tôi đang có, tiền ngày nay không có, nhưng ngày mai tôi cố gắng làm sẽ có.

Hạnh phúc do mình cảm nhận thôi các bạn ạ. Hãy hạnh phúc và trân trọng những gì mình đang có, vì khi mất đi mình sẽ không lấy lại được, hãy biến đau thương thành hành động, hãy biến nổi buồn thành niềm vui thì cuộc đời sẽ cho ta rất nhiều hạnh phúc. Hạnh phúc không phải ông trời ban cho ta mà ta tự tạo ra hạnh phúc.

Đọc thêm: Bạn luôn hạnh phúc hơn những gì bạn nghĩ

Đánh giá bài viết này